Triệu Khách đưa tay vỗ.
Chỉ thấy tráng hán quay đầu, rõ ràng là thể trạng cường tráng như hơn hai mươi tuổi, vạm vỡ mạnh mẽ, đang lúc đỉnh phong.
Nhưng khuôn mặt kia... Trông hơi có vẻ già nua, quan trọng nhất là cái đầu trụi lủi, nếu đặt ở dưới ánh đèn có thể dùng làm tấm gương.
Đầu tiên đối phương ngạc nhiên nhưng sau khi cẩn thận quan sát Triệu Khách, đôi mắt đột nhiên sáng lên, lộ ra vẻ vui mừng như điên, đứng bật dậy bắt lấy bả vai Triệu Khách: "Tiểu tử tốt, sao ngươi cũng tới đây."
Cũng có thể nói người trước mặt khá quen thuộc với Triệu Khách, Vạn thực sách cũng là hắn ta cho Triệu Khách.