Ngay cả khôi giáp trên người cũng thấm vào một mùi máu tươi nhàn nhạt.
“Bái kiến Thiên hộ!”
Thấy hắn đi tới, một hàng chiến sĩ nhao nhao chắp tay hành lên, giọng nói to như sấm, vừa nói dứt lời sát khí cuồn cuộn, hiển nhiên kẻ đến không thiện.
Triệu Khách nhìn lướt qua, thấy trong ánh mắt bọn họ ít nhiều có vẻ trêu tức và không phục, cũng biết trước khi những người này đến đây đều nghe nói đến tên tuổi quản gia ăn cơm chùa của hắn.
Lúc này mới muốn ra oai phủ đầu cho hắn, đang tiếc chút sát khí ấy chỉ là mưa bụi với hắn, không đáng nhắc đến.