Hắn ta cất bước nhảy về phía trước một cái lại nhảy xuống từ Thánh quang thuẫn, lộn trên mặt đất mấy vòng, hoàn toàn không quan tâm bùn đất trên người, vẻ mặt đờ đẫn đứng lên nhìn bầu trời.
Trong chốc lát, hắn ta như thấy được trời, thấy được đạo, thấy được một mảnh yên bình dần tàn lụi trong ánh mắt, cả người như đang mê muội.
Hắn ta mở hai tay ra, trong miệng nói năng lộn xộn: “Vu thiên đồng táng, vu địa trường miên, ha ha ha ha.”
“Tên này điên rồi!”
Mọi người thấy hắn ta càng ngày càng điên cuồng, không khỏi cảm thấy tê cả da đầu.