“Cảm ơn trời đất, cuối cùng ngươi đã đáp lại, ta đợi hơn một giờ mới có thể liên lạc với ngươi thêm lần nữa.”
“Nếu ngươi không muốn vĩnh viễn không liên lạc được với ta, lần sau để vị Tiểu… Tiểu Vương kia đi xa một chút, trong đoàn đội của các ngươi có một tên đầu óc heo như thế, hiện tại ta đã không có bất kỳ lòng tin gì với ngươi.”
Ở đầu bên kia đài radio im lặng một lúc, chẳng mấy chốc Triệu Khách đã nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết thê lương, từng tiếng nắm đấm đánh vào thịt đầy nặng nề khiến người nghe cảm thấy rất vui vẻ.
Một lát sau, chỉ nghe giọng của nữ nhân tiếp tục truyền đến: “Thật xin lỗi, ta không nên để thằng ngu này trông coi đài radio.”
Mặc kệ đối phương thật lòng hay đang cố ý diễn kịch cho hắn nghe, Triệu Khách cũng không có hứng thú vặn hỏi tiếp.