Bắn liên tiếp bốn phát, cho đến khi viên đạn trong băng đạn bị bắn hết sạch, Triệu Khách giãy giụa dụi mắt, nhưng ánh sáng quá chói mắt khiến Triệu Khách vừa mở mắt ra đã cảm thấy nước mắt không kìm được chảy ra theo hốc mắt.
Hắn đã nghe được tiếng kêu khẽ hưng phấn của những quái vật đằng sau cánh cửa kia, dường như đã bu lại thành một đống, tranh đoạt xem ai xông tới trước.
Ngay lúc Triệu Khách nghe thấy cửa toa xe bị đè ép thô bạo mở ra, đột nhiên cảm giác có người kéo cánh tay Triệu Khách từ phía sau, kéo mạnh một cái.
“Đừng nói chuyện!!”
Một giọng nói từ tính truyền vào bên tai Triệu Khách, Triệu Khách chỉ nghe được thứ gì đó đóng lại, một lát sau con mắt đã dần quen thuộc, Triệu Khách mới chậm rãi mở mắt ra.