Vương Ma Tử ngồi bên cạnh nghe vậy liều mạng lắc đầu nháy mắt với Triệu Khách, huyết thi này thấy hai người bọn họ, còn không tháo bọn họ thành tám khối à, hợp tác cái gì? Nằm mơ đi?
Vẻ mặt nữ nhân cũng hơi khó coi.
“E rằng không được, Vương Thốt còn chưa ra đời phụ thân đã chết, mẫu thân hắn gánh phân gánh nước tiểu nuôi hắn trưởng thành, dù chịu cực hình lột da thì hắn cũng tự gánh lấy tội lỗi này, đến chết cũng không dám nói chuyện này có liên quan với bà bà, để hắn liên thủ với đại sư đối phó bà bà, e rằng không làm được.”
Vương Thốt là đứa con có hiếu nhưng cũng là một nhi tử của nương, từ nhỏ đã bị mẫu thân khống chế trong bàn tay, lời nói của mẫu thân là không thể không theo.
Thế nhưng…