Lúc hắn trốn khỏi nghĩa trang, dường như vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt oán hận của Vương lão thái, bây giờ nhớ lại cũng cảm giác đứng ngồi không yên.
Nghĩ tới đây, Triệu Khách đang muốn giải thích với Vương Ma Tử, nhưng lỗ tai khẽ động nghe được tiếng bước chân người, hắn nhíu mày vội vàng nhảy xuống tảng đá mài, thu lại tẩu thuốc, tiếp tục làm ra dáng vẻ mài đậu.
“Này, hòa thượng, lão bản nương gọi hai người các ngươi đến tiền thính giúp đỡ bê thức ăn.”
Tiểu nhị đi tới, hắn ta không đi vào hậu viện, chỉ thò đầu ra gọi hai người đi giúp đỡ.
“Được!”