Thấy Triệu Khách đẩy bát mì tới, viên thịt nhanh chóng giơ cánh tay lên, hai mắt thật to sáng lấp lánh.
Chỉ là dáng vẻ vụng về, ngay cả lúc bước đi cũng như có thể té ngã bất cứ lúc nào, khiến người buồn cười muốn cười ra tiếng.
Triệu Khách nhìn cái bát còn cao hơn nó rất nhiều, dáng vẻ không giống như có thể leo lên được, dứt khoát quay người, lấy một cái hộp rỗng từ phía sau, định làm băng ghế cho viên thịt này.
Nhưng chờ Triệu Khách quay người lại, chỉ thấy viên thịt đã tự nhảy vào bát mì, trên bụng vỡ ra cái miệng rộng, "xẹt xẹt" ở trên mặt canh, hai ba miếng đã ăn sạch sẽ.
Phút cuối cùng, vẫn không quên thè ra đầu lưỡi dài rộng, cầm bát lên liếm sạch sẽ.