Xoay người dẫn theo bảy nhân cách sau lưng lao đến khoảng sương mù màu trắng kia, đồng thời không quên hỏi: “Màu đen là tia chớp, màu trắng là cái gì!”
“Không biết!”
Người nói chuyện lần này là Ghen tỵ, nàng bị điện giật quá sức như đã chịu đau khổ, vì vậy cảm thấy kiêng dè với sương mù màu trắng ở đối diện, ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Khách, cười lạnh: “Vì vậy cần ngươi đi vào xem mới được!”
Triệu Khách hơi ngơ ngác, xoay người không nói thêm gì nữa, hắn hiểu rõ đến lúc này hắn là châu chấu trong tay bảy nhân cách, đương nhiên bọn họ sẽ không khách sáo với hắn.
Nhưng lúc này trong lòng Triệu Khách đã có một số suy nghĩ đại khái, Triệu Khách siết chặt lòng bàn tay, một đoàn sương đen không đáng chú ý bị Triệu Khách nắm chặt trong tay một lần nữa.