Chỉ thấy nàng kéo Triệu Khách qua, áp miệng lên cạnh tai Triệu Khách, khẽ nói: “Thiến ngươi!”
Tham lam nói xong vung tay ném đi, ném Triệu Khách xuống đất, hỏi một lần nữa: “Người vừa rồi là ai!”
Triệu Khách bị Tham lam ném ngã xuống đất, khuôn mặt đen sì bò dậy từ dưới đất, sửa sang lại quần áo của mình, ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm khuôn mặt giống mình như đúc.
Nghiến chặt hàm răng nói từng chữ một: “Ta lặp lại lần nữa, người đi vào rồi lại đi ra từ phòng ta chỉ có ngươi!”
Triệu Khách nói mỗi một chữ đều hận không thể xông lên, cắn vào mặt Tham lam một cái, ánh mắt xấu hổ cuối cũng đã khiến vẻ mặt Tham lam dần bình tĩnh lại.