E rằng lần này lão đầu tử và tiểu sư đệ cũng sẽ đi theo đến đó, thấy khuôn mặt thối này, Triệu Khách cảm thấy đặc biệt khó chịu, xua tay đẩy mảnh vỡ trước mắt ra, tiếp tục đi xuống.
Lúc này, Triệu Khách đột nhiên cảm giác việc này hơi không bình thường, bởi vì mảnh vỡ trí nhớ trước mắt quá dày đặc, càng ngày càng nhiều, gần như muốn bao trùm lên Triệu Khách khiến hắn cảm thấy ngạt thở.
Trí nhớ trào ra, vô số hình ảnh khiến Triệu Khách phát hiện mình căn bản không thể nhắm mắt lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Trong những ký ức này có hình ảnh hắn tự nấu ăn, có hình ảnh hắn giết người, vô số hình ảnh thoáng qua trước mắt Triệu Khách.
Triệu Khách như một người ngoài đang nhìn một bộ phim điện ảnh bị sắp xếp đến lung tung lộn xộn, cảm giác vô cùng hỏng bét.