Nói một cách chính xác, thứ này giống như một cái hộp gỗ màu đen vuông vức không có khe hở, không có ổ khóa, sáng như gương.
Trước đó Triệu Khách từng thử rất nhiều lần, sống chết không mở ra được.
Cứ vậy, cái hộp này vẫn bị ném ở trong sách tem, nếu không trùng hợp nhìn thấy, Triệu Khách cũng sắp quên mất thứ này.
Nhìn cái hộp trên tay, ánh mắt Triệu Khách nhìn thoáng qua Mộng tưởng bảo thạch trong sách tem, hắn cau mày, trong đầu đột nhiên có một suy nghĩ.
Nhưng suy nghĩ này lại khiến Triệu Khách do dự một lúc lâu, cuối cùng Triệu Khách thật sự không kìm nén được lòng tò mò của mình, nghiến răng lấy viên Mộng tưởng bảo thạch kia ra, đặt ở cạnh hộp, chậm rãi nhắm mắt lại.