Nhưng hắn ta đã dấn thân vào dưới trướng ác niệm Đại Giác, nếu không thể giúp ác niệm Đại Giác giết chết tất cả mọi người trong trận thi đấu tranh bá này, điểm của mình sẽ về không.
Nghĩ đến đây, trong lòng Bàn Tam chửi đổng một trận nhưng cũng không dám không lên.
Hắn ta đứng dậy từ trên tảng đá, cất bước đi về phía Triệu Khách, nhìn như bước chân nhẹ nhàng lại mỗi một bước căng thẳng như nhảy múa trên lưỡi đao.
Thấy hắn ta cẩn thận như thế, Triệu Khách lập tức cười ha hả: “Chẳng trách người khác đều chướng mắt ngươi, ta nhìn ngươi cũng chỉ có chút bản lĩnh này, đám chuột nhát.”
Khuôn mặt Bàn Tam đen xì, không để ý đến lười mỉa mai khiêu khích của Triệu Khách, chỉ nói: “Hồng bà bà giết Đãng Trầm, hôm nay ta giết ngươi cũng coi là nhân quả báo ứng.”