Lúc này Trần Vũ vừa lộ ra sơ hở đã bị Trần Phàn nắm lấy cơ hội, một bước áp sát, “phốc” một dao đâm xuyên qua tim Trần Vũ.
Dường như lo lắng Trần Vũ không chết, dao ra lại vào “xoẹt xoẹt xoẹt” liên tiếp ba dao sắp đâm nát cả lồng ngực Trần Vũ.
Thấy Trần Vũ ngã mạnh xuống đất, vẻ hung dữ trên mặt Trần Phàn mới dần bình tĩnh lại, một mình đứng ngây ngốc nhìn xác chết trên đất, cả người lại ngẩn ngơ một trận.
Nhìn dao trên tay mình lại nhìn xác huynh đệ nằm dưới đất, sắc mặt Trần Phàn trắng bệch.
“Không đúng! Ta… Trần Vũ! Trần Vĩ!”