“Ta nhớ được phía trước là phòng của đám ma ma, bên phải cũng là phòng họp để bọn họ giao dịch các bộ phận, bên cạnh là…”
Giọng nói Triệu Khách hơi dừng lại, dường như nghĩ tới điều gì không muốn nhớ lại, sau khi im lặng một lúc mới nói tiếp: “Bên cạnh là phòng giải phẫu, bên phải là nhà bếp nhưng ta không nhớ rõ nơi này có một cánh cửa!”
Thiếu nữ trợn to mắt: “Ngươi còn nhớ rõ?”
“Nhớ rõ! Dù sao nơi này là chỗ ta từng sinh sống, cho dù là địa ngục cũng từng là ổ chó của ta.”
Triệu Khách nói chuyện, ánh mắt nhìn về phía cánh cửa phòng trước mặt.