Ngay lúc Triệu Khách nghi ngờ nàng là ai, đã thấy nữ nhân chậm rãi đóng quyển sách trên tay mình, ngẩng đầu lên để lộ ra một khuôn mặt trái xoan hoàn mỹ, nhưng khuôn mặt này lại sạch sẽ như một tờ giấy trắng, không có bất kỳ một bộ phận nào.
Nhưng nữ nhân không có khuôn mặt lại khiến Triệu Khách cảm giác được nàng đang cười.
Đúng vậy, rõ ràng không có cái gì, không có mũi, không có miệng, mắt, lỗ tai, nhưng Triệu Khách lại rất rõ ràng cảm giác được nụ cười của nàng.
“Hít!”
Rùng mình một cái, vẻ mặt Triệu Khách chấn động mạnh, ánh mắt ngơ ngẩn một chút lập tức tỉnh táo lại, trong đầu chỉ có mấy chữ.