Hai người nhìn nhau, Hình Thiên Ly bất đắc dĩ cười khổ, ánh mắt nhìn Bách Lý còn đang nghiến răng không chịu khóc thành tiếng, nước mắt đã sớm vô dụng lăn xuống theo gương mặt.
"Này, bảo trọng!"
"Bảo trọng!"
Một tiếng bảo trọng, không hẹn gặp nhau.
Bách Lý mở to hai mắt, thử dùng vẻ mặt lạc quan nhất đưa tiễn Hình Thiên Ly, nhưng cuối cùng vẫn khóc thành một kẻ ngu.