CHƯƠNG 552: NGUYÊN CÁO LÀ HỨA THANH TIÊU, THẨM ÁN LÀ HỨA THANH TIÊU, PHÁN ÁN CŨNG LÀ HỨA THANH TIÊU (5) Sau khi Hứa Thanh Tiêu đi.
Hoàng tử Không nhìn chằm chằm vào đám phiên thương kia, nghiến răng nghiến lợi, dùng ngôn ngữ của quốc gia mình để nói:
“Vì sao vậy, sao lại phải như vậy?”
Hắn cơ hồ là gằn từng chữ nói ra.
“Hoàng tử điện hạ, người này không tầm thường đâu, lỡ như chọc giận hắn, tiểu nhân có thể cam đoan là không một ai trong chúng ta có thể sống sót rời đi.”