CHƯƠNG 524: KẺ NÚP SAU MÀN ĐÁNG SỢ (3) Thử ngẫm lại đi, một thứ vốn định bán đi với giá mười sáu ngàn năm trăm lượng, nhưng lại bán cho ngươi với giá ba ngàn bảy trăm lượng, trong khi ngươi biết rõ giá trị của nó là bao nhiêu.
Ai đồng ý? vậy chẳng khác gì biếu không hết? Không chỉn biếu không mà còn lỗ vốn nữa, không thu được một chút lãi nào thì thôi, đây còn lỗ.
Tương đương với lỗ khoảng ba phần mười, vì bảy ngàn năm trăm lượng là giá của Hộ Bộ đưa ra, giá vốn của bọn họ chắc chắn không thể cao hơn thế được.
Nhìn Cố Ngôn nói xong, Hứa Thanh Tiêu lại bình thản phun ra ba chữ.
"Không mất phí."