CHƯƠNG 496: KINH ĐÔ LẠI ĐÁNH NHAU! ÁM CHỈ CỦA CỐ ĐẠI NHÂN (1) “Nếu như vậy thì sau này phải tham gia mấy buổi tụ hội thế này nhiều hơn.”
Hứa Thanh Tiêu tự nói trong lòng.
Chẳng qua trong lòng hắn hiểu thêm một đạo lý là chỉ trong hoàn cảnh đặc biệt mới có ý nghĩa, nếu không thì có giả vờ bị bắt ép cũng không được chút dân ý nào.
Muốn trước ép sau nâng, cũng phải gặp kẻ kiêu căng như đại tài mười nước, mà Đại Ngụy không đưa ra nổi tác phẩm nào, bị người ta sỉ nhục, sau đó mình mới lên sân.
Giả vờ bị bắt ép còn có thể thu được dân ý, loại chuyện tốt như thế này thì muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.