CHƯƠNG 1005: VĂN CUNG TÁCH RA, ĐỒ THÁNH LÔI KIẾP, VÀO TAM PHẨM, NGƯNG THÁNH KHÍ! (3) Văn cung rời đi.
Để lại trong kinh đô Đại Ngụy một mảnh đất trống rộng lớn.
Mà vào lúc này, trên bầu trời cũng giăng đầy mây đen.
Sấm sét vang dội.
Loại cảm giác đè ép kia lại ập đến làm cho Hứa Thanh Tiêu không nhịn được mà nhíu mày.