CHƯƠNG 1004: VĂN CUNG TÁCH RA, ĐỒ THÁNH LÔI KIẾP, VÀO TAM PHẨM, NGƯNG THÁNH KHÍ! (2) “Nếu như lòng ngươi thật sự hướng về phía chúng sinh trong thiên hạ thì ngươi hãy bỏ xuống tất cả thù hận, nếu như Lữ tử ngươi thật sự làm được như vậy thì bản nho sẽ lập tượng thánh ở Đại Ngụy cho ngươi, ca tụng công đức của ngươi, thế nào hả?”
Trần Chính Nho cười lạnh lên tiếng.
Lữ tử luôn miệng nói bản thân mình không sợ chết, rồi sau khi ông ta chết đi thì yêu ma trong thiên hạ sẽ đại loạn, nhưng bây giờ lại muốn giết Hứa Thanh Tiêu, đây không phải là rất mâu thuẫn hay sao?
Thích giả vờ làm thánh nhân đúng không? Được rồi, ta cho ngươi cơ hội giả vờ làm thánh nhân, buông bỏ hận thù đi, ta sẽ lập tượng thánh cho ngươi, để bách tính ca tụng công đức của ngươi, vậy có được không nào?
Đúng là như vậy, câu này của Trần Chính Nho vừa dứt thì cả Văn cung Đại Ngụy cũng trở nên yên tĩnh lại.