CHƯƠNG 1151: ÉP BỨC THÁNH TÔN, LẬP BỐN MƯƠI ĐẠI HOÀNH NGUYỆN, TỨC ĐẾN PHUN MÁU, LẠC ẤN HOÀNH NGUYỆN (2) Vương Triều Dương lên tiếng, hắn quá oan uổng. Nhưng cho dù có thấy bực bội hơn nữa thì hắn cũng phải lập đại hoành nguyện, nếu không lỡ như thật sự đi đến bước cuối cùng, vậy người không may nhất định sẽ là hắn.
Đằng sau hắn còn có người, không cho phép hắn xúc động như vậy.
Đây mới chính là nổi phẫn nộ thật sự của hắn.
Hắn thì có kém gì Hứa Thanh Tiêu đâu?
Có chỗ nào không bằng Hứa Thanh Tiêu ư?