CHƯƠNG 788: HƯ ẢO
La Tư Viễn lạnh nhạt nói:
-Chúng tôi đi thuyền dọc theo Quy Khư, cuối cùng cập bến đất liền, xác nhận thế giới này bằng phẳng như mâm tròn, giống như một hòn đảo hoang trôi nổi trên đại dương. Điều này không phù hợp với sự quan sát của sư phụ rằng thế giới là một hình cầu. Tôi nghĩ từ đó về sau, sư phụ đã nghi ngờ liệu rằng thế giới có thật sự tồn tại hay không.
Hắn lắc đầu, thở dài:
Sau khi sư phụ trở về Trung Nguyên đã sống cô độc một thời gian dài, cuối cùng ông ấy quyết định phi thăng thử xem. Không phải là kiểu phi thăng thành tiên thông qua Thiên kiếp mà là tự chế tạo một thiết bị có thể chở lão lên trời, để lão có thể nhìn xem bên ngoài bầu trời có những gì. Tôi nhìn ông ấy ngồi vào trụ sắt, nhìn ông ấy bay lên không trung, hóa thành một chấm sáng nhỏ, ngồi y đó đợi mấy ngày mới chờ được ổng trở về. Lão mở cửa sập ra, nở nụ cười với tôi: “Chết tiệt, bầu trời lạnh quá.”. Từ đó về sau, sư phụ bắt đầu say rượu.