CHƯƠNG 582: KÝ ỨC HIỆN VỀ
Vương Tùng San cau mày miêu tả,
-Trên núi có rất nhiều sương mù, không có bóng dáng người nào, cũng không có phát ra âm thanh, khi đó tôi cảm thấy có chút sợ hãi, liền gọi ba mẹ của tôi và tên của cậu,
-Nhưng tôi không nhận được bất kỳ phản hồi nào.
-Trong cơn sợ hãi, tôi nghe thấy một âm thanh đặc biệt rõ ràng của chiêng và trống từ dưới núi,