Trên tường thành.
Phượng Hoặc Quân chắp tay sau lưng hiện thân, xiêm y Phượng Hoàng bao lấy thân hình thướt tha của nàng, đôi chân dài miên man ẩn hiện, mái tóc bạch kim xõa ngang vai, nhẹ nhàng lay động theo gió.
Lông mày nàng cong cong, đôi mắt trong veo như nước mùa thu vô cùng tĩnh lặng, tựa một dải ngân hà hiện trên bầu trời, khuôn mặt tinh xảo trắng nõn, thoáng vẻ lạnh lùng, không hề trang điểm, đã đủ khuynh quốc khuynh thành, cần cổ trắng ngần như ngọc, mang theo vẻ đẹp quyến rũ.
Toàn thân nàng siêu phàm thoát tục, tựa tiên tử trên chín tầng trời, dường như hòa vào một thế giới khác, cao quý và diễm lệ cùng tồn tại, khiến người ta tự ti mặc cảm, không dám nhìn thẳng.
"Về rồi?"