"Ta hình như say rồi."
Cơ Cửu Xuyên từ trên giường bò dậy, ôm gối, đôi mắt có chút mơ màng. Nàng nhìn về phía bình rượu rỗng bên cạnh, trên mặt thoáng lộ nụ cười ngây ngô, Đào Hoa Nhưỡng kia quả thực quá ngon.
"Tiểu bao tử, tỉnh rồi?"
Diệp Lăng Thiên chắp tay sau lưng đi vào.
"Ngươi mới là tiểu bao tử."