Thiếu niên kia bước ra, khẽ chắp tay nói: “Tại hạ Công Tôn Mộng, muốn cùng người Đại Chu luận bàn một phen.”
“Công Tôn…”
Mọi người nhíu mày, cái họ này khiến họ nghĩ đến Danh gia, một trong Chư Tử Bách Gia, cực kỳ giỏi biện luận.
Ngàn năm trước, biện luận có lẽ còn có đất dụng võ, dùng tài ăn nói có thể ngăn can chiến tranh. Nhưng nay đã khác, muốn dẹp yên binh đao, chỉ có thể dựa vào nắm đấm.
Đổng Nguyên Thư cười nhạt: “Công Tôn Mộng là bậc kỳ tài của Bắc Yến, đặc biệt giỏi biện luận, đến nay vẫn chưa tìm được đối thủ. Nghe danh Đại Chu nhân tài đông đúc, hắn cố ý theo ta đến mở mang kiến thức. Lần này, chúng ta sẽ văn đấu ba trận, mỗi bên cử ba người, ba ván hai thắng.”