......
Hiên Viên Cựu Thành không thèm nhìn Hiên Viên Phá Quân, hắn cầm kiếm bước về phía Hiên Viên Thanh Phong. Trường kiếm vẫn còn nhỏ máu tươi, từng giọt rơi xuống đất, phát ra âm thanh khe khẽ.
Thấy Hiên Viên Cựu Thành tiến về phía mình, Hiên Viên Thanh Phong run giọng: "Cựu Thành... ngươi... ngươi muốn giết cha sao?"
Hiên Viên Cựu Thành khẽ thở dài: "Lão gia, chết dưới tay ta, ta còn có thể nhớ đến người, thậm chí sẽ cảm thấy áy náy một thời gian; nhưng nếu người chết dưới tay Tam công tử, hắn sẽ không nhớ đến người! Hôm nay Cựu Thành đã ra tay với huynh trưởng, thêm một tội danh giết cha nữa cũng chẳng sao. Người yên tâm, ta sẽ dựng cho các người một tấm bia mộ."
"Không... đừng... Cựu Thành, đừng giết ta..."