Sau khi Lâm Chu điều chỉnh xong độ lửa bèn dùng kẹp gắp từng miếng đậu phụ thối vào trong chảo dầu.
Mặt dầu vốn tĩnh lặng, nhất thời nổi bọt dữ dội, xèo xèo dâng lên lại vỡ ra biến mất, cứ lặp lại như vậy.
Thẳng đến khi đậu phụ thối màu xám trở nên đen hơn, từng miếng bắt đầu nổi lên, trong mùi thối “tấn công” dữ dội cũng có thể ngửi được chút mùi thơm của dầu chiên.
Mùi vị tại hiện trường càng phong phú hơn.
Lâm Chu canh chuẩn độ lửa lấy cái muôi vớt tất cả đậu phụ thối trong chảo ra.