“Chứ gì nữa, tại sao trên mạng còn trả giá cao để cầu mua nhưng vẫn không ai chịu bán? Chẳng phải vì tiền có thể kiếm, nhưng món ngon của ông chủ Lâm chỉ được ăn một lần, lỡ như lần sau không tìm thấy người thì còn cái nịt à! Ai nỡ bỏ đây?”
“Hức hức hức, vậy mà lại có người thích ăn chứ không thích tiền!”
“Anh cẩn thận ngẫm lại xem trong số những người đuổi theo sau ông chủ Lâm, mấy ai không phải người phàm ăn? Đối với người phàm ăn, tiền chưa chắc hơn được đồ ăn đâu nha!”
“Tôi cảm thấy rất nhiều khách hàng của ông chủ Lâm đều là người giàu á. Bởi vì người nghèo không có tiền để lần nào cũng mua vé máy bay chạy theo ông chủ Lâm đâu.”
“Ông chủ Lâm mới giàu đấy! Một quầy hàng ven đường còn làm đến mức trâu bò hơn cả quán ăn nữa cơ.”