“Ngay cổng Đại Thế Giới Băng Tuyết, có một anh trai bán ven đường.”
“Tính ra anh trai này thật vất vả, giọng nói còn trẻ lại hay, một người đàn ông như tôi cũng cảm thấy hay, nhưng có lẽ mỗi ngày bán gà ăn mày ở ven đường, mặt bị hun đen không thấy rõ ngũ quan, tóc cũng lộn xộn, ngược lại nhìn khá lớn tuổi.”
Nghe thấy lời nói của Tiểu Tiển, trong đầu mọi người đã tưởng tượng ra hình tượng một ông bác vất vả bày quầy hàng ở quán ven đường.
“Mùi vị này được lắm, ngày mai lại đến xem thử, nếu còn, thì ủng hộ việc làm ăn của ông bác.”
Chỉ nghe miêu tả này, trong đầu mọi người đã tưởng tượng hình tượng một ông bác.