Cô dùng xong thịt và canh thì đến lượt miến.
Gắp một đũa miến lên ăn vào miệng, lại hút rột rột, lập tức hút lên được những sợi miến dài, trơn mềm.
Sau khi nhai vài lần, cảm nhận được sợi miến dẻo dai nhẹ nhàng trượt vào miệng, phối với miếng bò trong tay, cô vừa hút miến vừa gặm thịt. Khoảnh khắc này, cô thật sự hạnh phúc tới nỗi không điều gì khác có thể thay thế được.
Không lâu sau, bên cạnh cô có rất nhiều khách hàng khác lần lượt ngồi xuống. Trong toàn bộ nhà ăn toàn là tiếng mọi người hút miến, không có lấy một người nói chuyện, tất cả đều đắm chìm vào ăn uống.
Dù lúc này có người hét lên một câu: “Có ai đến kìa”, chắc cũng không có người nào ngẩng đầu lên nhìn.