“Nhìn đi, nghe tớ không sai mà! Đến sớm vốn không cần xếp hàng, nếu chờ hừng đông mới đến thì chưa chắc sẽ ăn được đâu.”
Dù đoàn người Thượng Quan Tỷ du học ở nước ngoài thì vẫn luôn theo dõi tin tức của ông chủ Lâm hàng ngày. Khi thấy ông chủ Lâm tiếp tục bày quầy bán hàng ở chợ sáng Bạch Hà, chờ họ sắp xếp xong mọi việc trong tay rồi chạy đến Bạch Hà cũng đã là một ngày sau.
Họ xuống máy bay còn chẳng buồn nghỉ ngơi, bỏ hành lý lại khách sạn xong thì ngựa không ngừng vó chạy đến chợ sáng.
“5 giờ ông chủ Lâm sẽ mở bán, chúng ta đến sớm như vậy, trước quầy còn chưa có người nào xếp hàng. Hôm nay, chắc chắn chúng ta có thể ăn được canh miến rồi!”
Thượng Quan Tỷ nhìn con đường vắng tanh trước mặt, khỏi phải nói cậu hưng phấn đến mức nào.