“Đại Tráng thế này là phát tài rồi nha! Thằng nhóc này đúng là quá may mắn! Đúng lúc ông chủ Lâm bày quầy bán hàng trước mặt anh, lại còn bán cùng món với anh.”
“Nói ra thì may thật đấy! Quầy hàng hamburger trứng đầu phố không biết nắm bắt, nếu đến đây học hỏi một chút, có khi hamburger trứng của họ cũng sẽ càng ngon hơn.”
“Khả năng này không lớn lắm đâu! Chắc là sau khi ông chủ Lâm đến đây bày quầy bán hàng, Đại Tráng vẫn luôn nhiệt tình săn sóc nên ông chủ Lâm mới đồng ý chỉ dẫn một chút. Không thì người ta cũng chả có nghĩa vụ phải dạy anh, nghĩ nhiều rồi.”
“Chứ gì nữa, vẫn là Đại Tráng may mắn, ghen tị ghê cơ.”
“Chậc chậc chậc.”