Tuần trước lúc Lâm Chu biết chợ sáng có hamburger trứng, đã cố ý đổi chỗ.
Hôm nay lúc đến khá vội vã, trong nhất thời theo thói quen đi tới chỗ bán hamburger trứng tuần trước, quên đổi chỗ.
Cậu vốn cũng do dự, nhưng suy nghĩ cậu chỉ bày quầy hàng một tuần hơn nữa một ngày cậu bán hai trăm bát, còn lại nhiều khách hàng không mua được sẽ đến quầy hàng của anh trai cách vách, như vậy anh ta cũng có thể kéo thêm được mối làm ăn, tiếp tục nhiệm vụ.
Đại Tráng nghe thấy Lâm Chu muốn đổi nơi bày quầy hàng, thì nhanh chóng tiến lên giữ chặt cậu.
“Ai yo, ông chủ Lâm muốn làm gì, trên chợ sáng cũng không phải chỉ có mình tôi bán canh miến, đây có là gì, hơn nữa cậu chỉ bán một tuần có gì đâu, tài nấu nướng của cậu tốt, việc buôn bán tốt dẫn đến quầy hàng của tôi cũng buôn bán tốt lên không ít, cậu nói với tôi lời này khác nào xem như người xa lạ.”