Quầy hàng của cậu mãi không có ai hỏi thăm.
Thẳng đến khi bà nội Tiểu Linh mua giày bông xong, dùng túi vải bọc lại đi ngang qua, ngửi được mùi thơm của bánh mè, cảm giác hơi quen thuộc, là theo bản năng đứng trước quầy hàng của Lâm Chu.
Đôi mắt Lâm Chu lấp lánh lập tức đứng lên nhiệt tình chào đón.
“Bà nội ăn bánh mè không ạ? Bánh mè dầu nóng hổi, thơm lắm đó ạ.”
Lâm Chu vừa nói vừa lấy bánh mè ra từ trong nồi hơi vội vàng bày cho bà nội xem.