Chẳng hạn như: “Cơm Nắm, trở về.”
Cơm Nắm nghe Lâm Chu nói, lập tức hé miệng nhả ống quần của Dương Nhược Ly ra, phóng như bay về.
Nhưng chân nó rất ngắn, chạy còn không nhanh bằng Dương Nhược Ly đi bộ.
Dương Nhược Ly đi ra, thấy xe cứu hỏa đã rời đi thì thở phào nhẹ nhõm, sau đó mỉm cười sải bước đến chỗ Lâm Chu.
“Ông chủ Lâm, số xiên vừa rồi bao nhiêu tiền thế? May mà anh chưa đi. Tôi sợ anh đi mất, tôi còn chưa trả tiền mà.”