Sở Dực đưa hai đứa nhỏ về vương phủ.
Hài tử được ma ma đưa đi, hắn tiếp tục xử lý công vụ.
Lúc xem sổ con, hắn vẫn không thể nào tập trung được, không biết vì sao mà trước mặt vẫn luôn hiện ra nụ cười của Vân Sơ.
Không phải trước kia chưa từng thấy nàng cười nhưng lần này lại khắc ghi rất sâu.
Thời niên thiếu lần đầu tiên thấy nàng, nụ cười của nàng đã vuốt thẳng trái tim đầy tổn thương của hắn, đến nay khó quên...