"Vân phu nhân, Cảnh Ngọc thây cốt chưa lạnh, không thể hòa ly." Nguyên thị nghẹn ngào, dùng hết sức lực toàn thân phát ra âm thanh: "Cảnh Ngọc phạm sai, cũng đã gặp báo ứng... Mấy hài tử này lại không làm gì sai, bọn nó gọi Sơ nhi là mẫu thân nhiều năm như thế, Sơ nhi không thể cứ đi như vậy..."
Tạ gia lúc này chỉ còn một thủ đoạn là khóc, lão nhân nữ nhân hài tử cùng nhau khóc, nhìn cứ như Vân gia là bên ngang ngược.
Lúc này, Vân Trạch mở miệng nói: "Sơ nhi, đại ca chỉ hỏi muội một câu, muội có muốn hòa ly không?"
Người trong viện lập tức an tĩnh.
Ngay cả đám người qua đường ồn ào ngoài của lớn cũng ngậm miệng, dỏng tai nghe đáp án của Vân Sơ.