"Cha, sao cha lại nhờ Vương gia làm những chuyện như vậy." Vân Sơ đỡ trán: "Bản lĩnh của nữ nhi ngài tới đâu ngài cũng không biết sao, tìm binh khí tốt làm gì?"
Vân Tư Lân cười ha ha: "Chính vì bản lĩnh của con quá kém nên mới cần binh khí tốt để phòng thân, ta và Bình Tây Vương có giao tình, con cũng đừng áp lực."
Nếu đã nói như vậy thì Vân Sơ cũng ném chuyện này sang một bên.
Nàng theo Vân Tư Lân vào thư phòng, lấy một xấp giấy từ trong tay áo đưa qua đó.
Vân Tư Lân mở giấy, vừa nhìn thoáng qua, sắc mặt lập tức thay đổi: "Sơ nhi, đây đều là những chuyện xảy ra trong giấc mơ của con sao?"