Sáng hôm sau, Vân Sơ về Vân gia định ra hôn sự của Thính Sương.
Nương của Vu Khoa là ma ma tâm phúc bên cạnh Lâm thị, cha của Vu Khoa là đại quản sự ngoại viện của Vân phủ, hai người đều là hạ nhân của Vân gia, cả đời làm việc cho Vân gia nên đã cầu xin một ân điển, cho Vu Khoa giải trừ nô tịch, đến quân doanh ngoài thành rèn luyện.
"Hôn sự cứ tổ chức vào nửa tháng sau đi, là ngày hoàng đạo." Vu ma ma cười tủm tỉm nói: "Vu gia đã sắp xếp một tiểu viện ở ngoài thành, đủ cho phu thê bọn nó ở, sinh hài tử vẫn ở được, sau này Vu Khoa tiện đường tới quân doanh, Thính Sương cũng tiện làm việc cho đại tiểu thư."
Người bình thường làm hôn sự không có nhiều quy trình rườm rà như thế gia đại tộc, chỉ cần hai bên quyết định xong, lúc nào cũng có thể vào cửa.
Định ngày tháng xong, tảng đá đè nặng trên đầu Vân Sơ cũng lặng lẽ rơi xuống đất.