Phyllis thích thú đi dạo quanh căn cứ, không gấp gáp cứu đám Khải Lâm, một đường đi về phía đám Khải Lâm bị nhốt, Phyllis nhìn qua, không ít tòa nhà thương mại, cửa hàng toàn là người, có người đi làm, có người đang làm ăn, trông không hề giống cuộc sống thời Mạt Thế.
“Người đứng đầu ở đây thật giỏi, tình hình như này cho dù là căn cứ của chúng ta cũng không thể có được!” Phyllis không ngừng cảm thán trong lòng, lòng hiếu kỳ về Vương Song càng được nâng cao, hắn rất muốn biết, có thể bắt được đám Khải Lâm, đồng thời có thể tạo ra một vương quốc như thế này rốt cuộc là người như thế nào, có năng lực gì.
Mà người trong căn cứ nhìn thấy Phyllis cũng không cảm thấy ngạc nhiên, căn cứ của bọn họ cũng có vài người nước ngoài, cùng lắm nhìn vài lần thì không để ý nữa, bọn họ cần phải làm việc, không có hơi sức nhìn một tiểu tử tóc vàng.
Một đường đi tới, chân mày Phyllis hơi chau lại, thông qua sự cảm ứng giữa các thành viên của căn cứ họ, hắn có thể cảm nhận được đám Khải Lâm ở ngay phía trước, nhưng có một vấn đề đó là khí tức Nhị Giai đang ở bên cạnh, Phyllis không cần đoán cũng biết Khải Lâm bị chủ nhân của khí tức đó giam giữ.
Phyllis không hề biết về Lục Ma Đằng của Vương Song, còn tưởng khí tức của Lục Ma Đằng chính là khí tức của Vương Song.