Lưu Đông cởi trần, ghé trên một chiếc đệm mềm mại, hưởng thụ nữ nhân xoa bóp, nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, người đến người đi, cửa hàng to to nhỏ nhỏ ở khắp mọi nơi, quán ăn, siêu thị, trường học, cửa hàng kim khí... Trông không có chút dáng vẻ Mạt Thế nên có, nếu không đã không được xem là căn cự địa cự đại rồi.
- Đây mới là dáng vẻ của một căn cứ địa đỉnh phong nên có!
Lưu Đông cảm thán một tiếng, so với nơi này căn cứ địa của mình chẳng khác gì một tiểu sơn thôn rách nát.
- Ầm ầm.
Lúc này, bên ngoài xuất hiện tiếng vang cực lớn, Lưu Đông xuyên qua cửa pha lê, nhìn ra bên ngoài, ba chiếc máy bay trực thăng bay tới nơi này, tiếng Ầm vang là thanh âm chuyển động của cánh quạt máy bay trực thăng.