Trong đó, Bắc Thần Nhất Đao Lưu, chính là trường phái đao kiếm, là võ công chủ yếu huấn luyện vận dụng đao và kiếm, nghe nói trước khi mạt thế, truyền nhân của Bắc Thần Nhất Đao Lưu, một đao chém ra, có thể cắt đôi tảng đá xanh lớn thành hai nửa, mà bây giờ, nếu như truyền nhân của đạo này còn sống, đoán chừng một đao có thể chém ra một cái thác nước!
Mà Thiên Mục Đao Lưu thì lệ thuộc vào một tiểu phái khác của Bắc Thần Nhất Đao Lưu, trường phái này am hiểu huấn luyện nhãn lực của chính mình, dựa vào sự khống chế xuất sắc của nhãn lực xuất đao, mà sau khi mạt thế, Thần Hộ Thiên Xuyên và Tùng Bản Hạ Ngạn đều thu được kỹ năng đặc thù của chính mình, những võ kỹ ban đầu bình thường này đã bộc phát ra uy lực kinh khủng, thậm chí đôi mắt đều có thể tu luyện ra đao khí.
- Ừ, không tệ, chính là vừa rồi, dưới sự phụ trợ của hạt bồ đề, ta rốt cuộc đột phá đến cấp mười hai! Thiên Mục Đao cũng đạt tới cảnh giới hai mắt sinh đao!
Khóe miệng Thần Hộ Thiên Xuyên lộ ra một vòng ý cười, vì tu luyện cái môn đao pháp này, ánh mắt hắn cũng phải trải qua vô tận đau đớn, mỗi ngày đều chịu đựng sự thối luyện của đao khí, tới mức ánh mắt hắn căn bản không thể dùng để nhìn mọi vật, giống như một kẻ mù, chỉ có lúc chiến đấu hắn mới có thể tạm thời dừng lại, khôi phục thị lực của chính mình.
Bây giờ, Thiên Mục Đao của hắn đã đạt tới một cảnh giới mới, đôi mắt dù phải chịu đựng sự tra tấn của đao khí, nhưng hắn vẫn có thể bình thường lại nhìn thấy mọi thứ trước mắt.