Mặc Vũ Tình nghe thấy những lời nói chế nhạo phát ra từ miệng Trầm Kỳ, khuôn mặt nàng đỏ bừng vì tức giận.
Ngược lại, Vương Song lại không để ý, hắn nhìn báu vật này, đáy mắt nổi lên hứng thú. Hắn di chuyển cánh tay, trực tiếp ôm nữ nhân vào trong lòng. Hắn không phải Liễu Hạ Huệ, một mỹ nhân tự động dâng đến cửa thế này, hắn cũng không thể không rung động được.
Nữ nhân yểu điệu kêu lên, thân thể mềm mại trắng trẻo đã dính chặt vào người Vương Song. Nàng ta rất thuần thục, một tay vòng qua cổ Vương Song, một tay cầm một trái táo lên, nhẹ nhàng cho vào miệng Vương Song.
Sau đó lại cầm rượu vang lên, bản thân tự nhấp một ngụm, vết son môi đỏ tươi còn để lại bên mép ly, rồi nàng ta đưa đến gần miệng Vương Song.
Vương Song cẩm nhận được từng động tác của nữ nhân, mắt hắn cũng lộ ra sự hứng thú nồng nặc, hắn nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu vang. Vương Song đang muốn mở miệng, đột nhiên hắn khẽ cau mày, nhìn ra đằng xa.