Nghe được âm thanh Đặng Mai, chớp mắt Viên Doanh biết được người trước mắt là ai.
- Nhưng mà thực lực của hắn sao có thể mạnh như vậy, lúc trước ta cũng gặp được rất nhiều Tiến Hoá Giả lại chưa từng có người nào khiến ta cảm thấy không thể địch nổi như vậy, cảm thấy giống như một dãy núi sừng sững, nguy nga!
Trong lòng Viên Doanh nghĩ như vậy, khoé miệng lại lộ ra nụ cười chua xót, bản thân đối phó với thủ hạ của hắn như vậy, chỉ sợ mình hôm nay khó có thể sống sót!
Vương Song cười tiến tới, lấy dao găm của Viên Doanh đang cầm trong tay, động tác tự nhiên tự tại, ánh sáng xanh của dao găm rơi vào tay Vương Song giống như đập vào sắt thép phát ra âm thanh leng keng.
- Được rồi, tiếp theo giao cho ta đi!