Đột nhiên nhìn thấy Vương Cầm, Lý Tân từ trên ghế đứng bật dậy, vẻ mặt oán hờn mở miệng:
- Vương tỷ, ngàn vạn lần tỷ đừng hiểu lầm, làm sao ta có thể trách tỷ chứ!
- Ta cũng biết số lượng này có chút ít.
Vương Cầm không đợi Lý Tân nói tiếp, bất đắc dĩ nói, binh lính ở một bên vội vàng đem đến một cái ghế dựa, Vương Cầm ngồi xuống, có chút đau đầu nói:
- Ta đã thông qua đài phát thanh, thậm chí còn phái không ít người đi loan truyền tin tức về nơi này của chúng ta, nhưng không có nhiều tác dụng. Hiện tại đã qua một tháng mà chỉ mới có hai ba trăm người!