Thanh Nguyên Tử gật đầu, trận đài lập tức tản ra thần quang cuồn cuộn, các đệ tử bao gồm cả Vương Song đều bao phủ bên trong đó, chỉ trong vài giây, hư không chấn động, các đệ tử đều biến mất. Thanh Nguyên Tử và các nhân vật cấp cao trong tông môn đều đứng yên một chỗ, một số người có chút lo lắng nhìn Thanh Nguyên Tử.
- Tông chủ, lần này chỉ có hai người là Lôi Càn sư huynh và Tào Vũ sư huynh, có nguy hiểm quá không, tuy thực lực của hai người họ cường đại, nhưng ba nhà còn lại cũng không phải quả hồng mềm, e rằng hai người kia sẽ có chút cảm giác thể nhỏ lực yếu.
Một mỹ phụ trung niên mặc áo lụa mỏng màu trắng đứng bên cạnh Thanh Nguyên Tử, trông như một khối hàn băng ngàn năm, như có khoảng cách với những người còn lại trong Thanh Nguyên Tông.
Đây là Băng Tuyết Phong phong chủ, cũng là sư muội của Thanh Nguyên Tử.
- Đúng vậy, sư huynh, nếu có gì ngoài ý muốn, dựa vào hai người bọn họ, e rằng không thể nào ứng phó được.