Cố Hồng Y vốn đang vô cùng khiếp sợ, bị lời nói của Thạch Nghị làm cho bừng tinh, sau đó kịp thời phản ứng, nàng biết thời gian cấp bách, lúc này, , bị Thạch Nghị lời nói cho bừng tỉnh, theo sau chính là kịp phản ứng, không kịp nói cái gì, nàng biết thời gian khẩn cấp, lúc này là lúc đám người Đoạn Thiên Nhai rời đi, nàng nhất định phải dẫn theo Vương Song mau chóng đến đó.
Nói xong, nàng không kịp giải thích với Vương Song, đã lôi kéo Vương Song hóa thành một đạo lưu quang, bay thẳng đến Thanh Nguyên Phong.
Thấy hai người biến mất, Thạch Nghị cùng Chu Càn liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt lộ ra ý cười.
- Sư huynh, ngươi cảm giác được sao?
Thạch Nghị nói.